Chắc ai trong chúng ta
cũng đã có dịp xem bộ phim Tây Du Ký; khi Tôn Ngộ Không phơi sách kinh cho khô,
lỡ tay làm rách một trang. Đường Tăng tỏ vẻ đau khổ, vì bộ kinh không còn được
hoàn toàn đẹp đẽ như lúc đầu. Tôn Ngộ Không nói :”Thầy coi, trên đời này, có gì là hoàn toàn đâu? cái gì mà chả có khuyết
điểm” ?
Người đời thường
nói :”Nhân vô thập toàn” và dùng câu
tục ngữ này mà nói về thân phận con người trong cuộc sống trần gian này.
Hay như Triết gia Lénine
nói một cách dí dỏm về chân lý ấy :”Chỉ
có hai hạng người sau đây không có lỗi lầm: những người còn trong bụng mẹ - chưa sinh ra và
những người đã bỏ vào quan tài chờ ngày mang đi chôn”.
Như vậy, trên đời này,
không có gì là hoàn toàn cả, cũng không có ai hoàn hảo được mười phân vẹn mười.
Tôi
nhớ trong tác phẩm: Chí khí người thanh niên, Giám mục Tihamér Tóth kể câu
chuyện:
Một buổi chiều, Bề trên
nhà dòng kia hỏi một tu sĩ :
- Hôm nay con đã làm gì ?