Hạt giống tâm hồn

Đợi chờ yêu thương trên cây Thánh giá - Đợi xóa sân si dưới bóng Bồ đề
MrCosVn's Blog

Tình yêu và chiếc Lá




    Với tôi, sáng sáng đến quán vỉa hè ngồi nhâm nhi một tách café đen cùng với mấy người bạn đã thành nếp, bởi thực ra giá café ở đây cũng rẻ, vì quán ven đường, ghế nhựa cũ, không tiếp viên, váy ngắn chân dài…. Sáng hôm qua, ngồi cùng với mấy người bạn, nào là chuyện về sự mất tích bí ẩn của chiếc máy bay MH370 của Malaysia, rồi chuyện công việc, một người bạn nói sang chuyện Ngày quốc tế Hạnh phúc năm 2014 sẽ được tổ chức lần đầu tiên ở Việt Nam vào ngày 20/3 với chủ “Yêu thương và Chia sẻ”. Bất giác tôi lại nghĩ sang câu chuyện gia đình của một người bạn vừa mới ly hôn mấy ngày trước, lý do được đưa ra là không còn tình yêu dành cho nhau nữa, vợ chồng không còn hạnh phúc…
      Đúng vậy, Tình yêu và Hạnh phúc luôn song hành cùng nhau. Có tình yêu mới có hạnh phúc. Càng hạnh phúc tình yêu càng dạt dào.

Lễ Tro và nhìn về thân phận con người



    Giáo hội Công giáo bước vào Mùa Chay bằng Thứ Tư lễ Tro, với ý nghĩa Mùa Chay giúp chúng ta thực hành tinh thần thống hối, điều chỉnh lại hướng đi của mình và biết quay trở về với Chúa.
Ngày Thứ Tư lễ Tro, chúng ta nghe văng vẳng lời thánh ca từ sách Sáng thế : “Hỡi người hãy nhớ mình là bụi tro và sẽ trở về bụi tro”. Lời Kinh Thánh này nhắc nhở chúng ta ý thức về thân phận con người là “bụi tro”. Hay trong lễ an táng, chúng ta thường hát bài thánh vịnh đáp ca 102 nói lên sự mong manh của kiếp con người, đời sống con người giống như loài hoa sớm nở chiều tàn:
Kiếp phù sinh, tháng ngày vắn vỏi,
Tươi thắm như cỏ nội hoa đồng,
Một cơn gió thoảng là xong
Chốn xưa mình ở cũng không biết mình.
                                      (Tv 102, 15-16)
      Còn nhà thơ Nguyễn Khuyến, nhìn cuộc đời chóng qua của kiếp người cũng phải kêu lên bằng những hình ảnh sống động:
Ôi ! nhân sinh là thế ấy !
Như bóng đèn, như mây nổi,
Như gió thổi, như chiêm bao !

Câu chuyện hai Cánh Diều



    Sáng hôm qua, gặp lại người bạn thời sinh viên sau 15 năm xa cách, ngồi nhâm nhi ly café nghe những ca khúc của Trịnh Công Sơn qua giọng hát mượt mà, da diết và sâu lắng của Khánh Ly, rồi hàn huyên tâm sự, nào chuyện công việc, chuyện cuộc sống gia đình, nào chuyện xã hội…. Rồi bạn hỏi mình có còn nhớ chuyện trước kia khi còn là sinh viên năm tư, hai người đã ganh đua nhau để được chọn làm luận án tốt nghiệp, và rồi cuối cùng người bạn được chọn (dù rằng mình cao điểm hơn, có lợi thế hơn). Khi đó, người Thầy giáo rất mực yêu thương mình (người đã giúp mình mọi việc suốt 4 năm học Đại học và cả bây giờ) đã kể cho mình nghe câu chuyện hai Cánh Diều và giải thích vì sao Thầy không chọn mình. Và câu chuyện này đã đi theo mình suốt từ đó đến giờ, và có lẽ sẽ mãi mãi mang theo trong cuộc đời của mình.

LÒNG BAO DUNG



ĐTC Phanxico nô đùa với một em bé
    Tin Mừng Thánh Mat-thêu (5, 38-48) tường thuật Chúa Giêsu dạy rằng: “Anh em đã nghe Luật dạy rằng: Mắt đền mắt, răng đền răng. Còn Thầy, Thầy bảo anh em: đừng chống cự người ác, trái lại, nếu bị ai vả má bên phải, thì hãy giơ cả má bên trái ra nữa. Nếu ai muốn kiện anh để lấy áo trong của anh, thì hãy để cho nó lấy cả áo ngoài. Nếu có người bắt anh đi một dặm, thì hãy đi với người ấy hai dặm. Ai xin, thì hãy cho; ai muốn vay mượn, thì đừng ngoảnh mặt đi. “Anh em đã nghe Luật dạy rằng: Hãy yêu đồng loại và hãy ghét kẻ thù.44 Còn Thầy, Thầy bảo anh em: hãy yêu kẻ thù và cầu nguyện cho những kẻ ngược đãi anh em. Như vậy, anh em mới được trở nên con cái của Cha anh em, Đấng ngự trên trời, vì Người cho mặt trời của Người mọc lên soi sáng kẻ xấu cũng như người tốt, và cho mưa xuống trên người công chính cũng như kẻ bất chính. Vì nếu anh em yêu thương kẻ yêu thương mình, thì anh em nào có công chi? Ngay cả những người thu thuế cũng chẳng làm như thế sao? Nếu anh em chỉ chào hỏi anh em mình thôi, thì anh em có làm gì lạ thường đâu? Ngay cả người ngoại cũng chẳng làm như thế sao? Vậy anh em hãy nên hoàn thiện, như Cha anh em trên trời là Đấng hoàn thiện.

BÀI HỌC GHI KHẮC TRONG TIM (tiếp theo...)



Câu chuyện thứ ba: Bộ quần áo cũ.

     Sống chung với một ông bố chồng già yếu, bướng bỉnh, là chuyện không dễ. Ông hay than phiền, hỏi những câu không đúng lúc và từ chối các món ăn cần thiết. Ông hãnh diện về thời trai trẻ, cứ kể đi kể lại các câu chuyện của thời vàng son. Hồi đó, là chỉ huy trong quân đội... ông luôn đặt lý trí lên trên tình cảm. Tôi biết ông là người tốt, nhưng có cảm giác ông sống vì khối óc chứ không vì con tim, thiếu sự thông cảm.
      Hôm nay đưa ông đi lễ ở nhà thờ, một lần nữa ông lại mặc bộ đồ vest cũ sờn rách mang từ Miền Bắc vào. Tôi nhẹ nhàng:
       - Bố nên thay bộ đồ con mua hôm trước, bộ quần áo này cũ quá.
       - Nhưng bố thích mặc bộ này!