Khi
hoàng hôn phủ xuống, bóng đêm tràn về, mọi cảnh vật, cây cối chìm vào trong
giấc ngủ say, thì giọt sương lại rong chơi. Trong cuộc rong chơi, giọt sương
trông thấy ngọn cỏ xanh mướt, óng ả thì sà xuống đậu lại trên ngọn cỏ và buông
lời âu yếm. Ngọn cỏ tiếp đón giọt sương với tất cả tấm chân tình. Ngọn cỏ và
giọt sương tâm tình với nhau suốt đêm dài và cả hai cùng hẹn ước sẽ mãi mãi ở
bên nhau và yêu thương nhau đến trọn đời.
Người chết vì yêu...!!!
Tình yêu là gì? Trong khuôn khổ bài viết này tôi không có
tham vọng đi tìm cho Tình yêu một định nghĩa hay phân tích, lý giải về Tình
yêu, nhưng chỉ là sự cảm nhận về Tình yêu mà tôi đã cảm nhận được từ cuộc sống
này.
Có thể nói rằng, điều làm cho chúng ta mất thời giờ
nhiều nhất? Điều gì làm cho chúng ta quan tâm nhất? Điều gì làm cho chúng ta
hạnh phúc nhất và cũng có thể đau khổ nhất? Đó chính là Tình yêu. Công chưa
thành, danh chưa toại người ta có thể tiếp tục phấn đấu vươn lên, nhưng sống mà
không có ai để thương, để nhớ, để “Nhớ ai
ra ngẩn vào ngơ. Nhớ ai ai nhớ bây giờ nhớ ai” thì đó là cuộc đời đang chết dần chết mòn theo năm tháng.
Tình yêu và chiếc Lá
Với
tôi, sáng sáng đến quán vỉa hè ngồi nhâm nhi một tách café đen cùng với mấy
người bạn đã thành nếp, bởi thực ra giá café ở đây cũng rẻ, vì quán ven đường,
ghế nhựa cũ, không tiếp viên, váy ngắn chân dài…. Sáng hôm qua, ngồi cùng với
mấy người bạn, nào là chuyện về sự mất tích bí ẩn của chiếc máy bay MH370 của
Malaysia, rồi chuyện công việc, một người bạn nói sang chuyện Ngày quốc tế Hạnh
phúc năm 2014 sẽ được tổ chức lần đầu tiên ở Việt Nam vào ngày 20/3 với chủ “Yêu thương và Chia sẻ”. Bất giác tôi
lại nghĩ sang câu chuyện gia đình của một người bạn vừa mới ly hôn mấy ngày
trước, lý do được đưa ra là không còn tình yêu dành cho nhau nữa, vợ chồng
không còn hạnh phúc…
Đúng
vậy, Tình yêu và Hạnh phúc luôn song hành cùng nhau. Có tình yêu mới có hạnh
phúc. Càng hạnh phúc tình yêu càng dạt dào.
Lễ Tro và nhìn về thân phận con người
Giáo hội Công giáo bước vào Mùa Chay bằng Thứ Tư lễ Tro,
với ý nghĩa Mùa Chay giúp chúng ta thực hành tinh thần thống hối, điều chỉnh
lại hướng đi của mình và biết quay trở về với Chúa.
Ngày Thứ Tư lễ Tro, chúng ta nghe văng vẳng lời thánh ca
từ sách Sáng thế : “Hỡi người hãy nhớ mình là bụi tro và sẽ trở về bụi
tro”. Lời Kinh Thánh này nhắc nhở chúng ta ý thức về thân phận con người
là “bụi tro”. Hay trong lễ an táng, chúng ta thường hát bài thánh vịnh đáp ca
102 nói lên sự mong manh của kiếp con người, đời sống con người giống như loài
hoa sớm nở chiều tàn:
Kiếp phù sinh, tháng ngày
vắn vỏi,
Tươi thắm như cỏ nội hoa đồng,
Một cơn gió thoảng là xong
Chốn xưa mình ở cũng không biết mình.
(Tv 102, 15-16)
Tươi thắm như cỏ nội hoa đồng,
Một cơn gió thoảng là xong
Chốn xưa mình ở cũng không biết mình.
(Tv 102, 15-16)
Còn nhà thơ Nguyễn Khuyến, nhìn cuộc đời chóng
qua của kiếp người cũng phải kêu lên bằng những hình ảnh sống động:
Ôi ! nhân sinh là thế ấy !
Như bóng đèn, như mây nổi,
Như gió thổi, như chiêm bao !
Như bóng đèn, như mây nổi,
Như gió thổi, như chiêm bao !
Câu chuyện hai Cánh Diều
Sáng
hôm qua, gặp lại người bạn thời sinh viên sau 15 năm xa cách, ngồi nhâm nhi ly
café nghe những ca khúc của Trịnh Công Sơn qua giọng hát mượt mà, da diết và
sâu lắng của Khánh Ly, rồi hàn huyên tâm sự, nào chuyện công việc, chuyện cuộc
sống gia đình, nào chuyện xã hội…. Rồi bạn hỏi mình có còn nhớ chuyện trước kia
khi còn là sinh viên năm tư, hai người đã ganh đua nhau để được chọn làm luận
án tốt nghiệp, và rồi cuối cùng người bạn được chọn (dù rằng mình cao điểm hơn,
có lợi thế hơn). Khi đó, người Thầy giáo rất mực yêu thương mình (người đã giúp
mình mọi việc suốt 4 năm học Đại học và cả bây giờ) đã kể cho mình nghe câu
chuyện hai Cánh Diều và giải thích vì sao Thầy không chọn mình. Và câu chuyện
này đã đi theo mình suốt từ đó đến giờ, và có lẽ sẽ mãi mãi mang theo trong
cuộc đời của mình.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)
script>