Hôm
nay bước vào những ngày Tam nhật Vượt qua, tưởng niệm lại cuộc khổ nạn của Đức
Giêsu Kitô và sự phục sinh vinh hiển của Người. Tôi muốn một mình thinh lặng để
suy niệm về cái chết của một người, mà cái chết ấy đã trở nên hồng phúc cho
nhân loại.
Ðăm
chiêu nhìn lên cây thập tự mà tôi gọi là “Thánh giá”, và để hồn mình chìm trong
thinh lặng, chìm vào những suy tư đang làm tôi thao thức. Chúa chết thảm thương
quá. Chết một cách tức tưởi. Chết nhục nhã trần truồng không có lấy một tấm vải
che thân. Nếu lắng đọng tâm hồn nhìn lên thánh giá sao mà không thấy xót thương
cho người đang bị treo trên đó. Xác thân tan nát vết roi đòn, mặt mũi loang lổ
vì máu và nước. Ðầu bị bao quanh bởi mão gai nhọc sắc xuyên thấu vào sọ. Tay chân bị ghim chặt vào những thanh gỗ bằng những chiếc
đinh oan nghiệt. Nhưng vượt lên trên một cái chết tầm thường, đó là cái chết vì
Chúa yêu thương con người.