Hạt giống tâm hồn

Đợi chờ yêu thương trên cây Thánh giá - Đợi xóa sân si dưới bóng Bồ đề
MrCosVn's Blog

CHỮ TÍN....



Vừa qua, ngày 11/6, Quốc hội công bố kết quả lấy phiếu tín nhiệm 47 chức danh chủ chốt do Quốc hội bầu hoặc phê chuẩn, với tỷ lệ mức độ tín nhiệm của từng người, đang trở thành đề tài “nóng” trên các diễn đàn. Tuy nhiên, điều tôi muốn chia sẻ ở đây không phải là ai đạt bao nhiêu phần trăm tỷ lệ phiếu tín nhiệm cao, ai nằm trong số tín nhiệm thấp. Điều tôi muốn chia sẻ đó là Chữ TÍN.
         Trong sách Cổ học tinh hoa có ghi lại câu chuyện như sau:
“Nước Lỗ có một cái đỉnh quí. Nước Tề bắt phải đem dâng. Vua Lỗ cho làm một cái đỉnh giả đem sang. Vua Tề bảo phải có Chính Tử đem đỉnh sang mới tin. Vua Lỗ cho gọi Chính Tử đến và truyền mang cái đỉnh giả sang nước Tề.
Chính Tử thắc mắc: “Tại sao không đưa cái đỉnh thật đi?”.
Vua Lỗ cho biết là ông rất quí cái đỉnh. Nghe thế Chính Tử liền thưa: “Nhà vua quí cái đỉnh ấy thế nào, tôi cũng quí chữ tín của tôi như thế”.
Sau vua Lỗ đành pải đưa cái đỉnh thật, Chính Tử mới chịu đi.


Như vậy, trong tư tưởng Nho giáo Tín là một trong “ngũ thường”, cùng với Nhân – Lễ – Nghĩa – Trí cấu thành nên năm yếu tố nền tảng của nhân cách người quân tử. Tín nghĩa là niềm tin, là giữ điều hẹn ước, là sự tin cậy lẫn nhau, là không thất hứa, là phải thực hiện đúng cam kết. Chữ Tín được kết hợp bởi bộ “Nhân” và chữ “Ngôn”, hàm ý rằng lời nói của người có đức tín phải phù hợp với hành vi, nói sao phải làm vậy để tạo lòng tin nơi người khác.

MỘT TRÁI TIM VĨ ĐẠI



Người cha với di ảnh Nguyễn Văn Nam
Ngày 30/4/2013, em Nguyễn Văn Nam, sinh năm 1995, học sinh lớp 12 Trường THPT Đô Lương 1, Nghệ An đã dũng cảm cứu được 5 em học sinh nhỏ thoát chết đuối ở xã Trung Sơn, huyện Đô Lương, Nghệ An, nhưng chính Nam đã bị dòng nước cuốn trôi và thiệt mạng. Trước đó, Nam đã 2 lần cứu sống 4 người sắp bị chết đuối, lần này là lần thứ 3.
Nam là con thứ hai trong gia đình nghèo có 3 chị em, người chị đã đậu đại học và đang đi làm để có tiền ở trọ, Nam là học sinh lớp 12, còn em của Nam đang học lớp 9. Gia đình Nam quê ở xã Trung Sơn, huyện Đô Lương, tỉnh Nghệ An. Hoàn cảnh gia đình em khó khăn, nhưng em vẫn cố gắng vươn lên trong học tập. Học kỳ I năm học 2012 - 2013, Nam được nhận học bổng “học sinh nghèo vượt khó” của Trường THPT Đô Lương 1.
Hành động dũng cảm của em đã được Chủ tịch nước truy tặng Huân chương Dũng cảm, Bộ Giáo dục và Đào tạo tặng Hằng khen Dũng, Trung ương Đoàn Thanh niên cũng đã truy tặng Huy chương Tuổi trẻ Dũng cảm cho em.

PHỤ NỮ....


Hình minh họa từ Internet

Tình cờ tôi  được đọc câu chuyện vui về Thiên Chúa và người Phụ nữ, đọc xong và suy ngẫm thấy đằng sau sự hài hước, dí dỏm của câu chuyện là những nét đẹp của người phụ nữ được tôn vinh. Trong những ngày nghỉ cuối tuần, xin chia sẻ với mọi người để cùng thư giản và vui vẻ trong những ngày nghỉ.
Xin chúc các bạn những ngày nghỉ cuối tuần tràn đầy niềm vui, an lành và hạnh phúc!
   
Ngày xửa ngày xưa Thiên Chúa đã tạo dựng một người Nam và ban cho anh ta một sinh vật, gọi là Phụ nữ để làm vợ yêu dấu của anh ta.
Nhưng sau một thời gian ngắn chung sống, người đàn ông than phiền với Thiên Chúa rằng:
Phụ Nữ nếu Ngài hôn cô ta, thì Ngài không còn là một quý ông nữa. Mà nếu Ngài không, thì Ngài không phải là người đàn ông.
Nếu Ngài khen ngợi cô ta, cô ta cho là Ngài nói dối. Mà nếu Ngài không, thì Ngài là người chẳng tích sự gì.

Chữ An trong gia đình



   Trong một lần tôi trò chuyện với một vị sư Thầy, câu chuyện xung quanh vấn đề ly hôn hiện nay ngày càng nhiều, nhất là trong những gia đình trẻ, gia đình có học thức….. Tôi có hỏi sư Thầy, nguyên nhân sâu xa của vấn đề là do đâu, Thầy trả lời rằng, đó là do bất an trong gia đình, hay nói cách khác là trong đời sống gia đình thiếu đi Chữ AN. Sau buổi trò chuyện, tôi suy ngẫm mãi về chữ An trong gia đình và nhận ra rằng:
     Bất luận sống trong hay ngoài tôn giáo, trong bất cứ nước nào, ở đâu, ở chức vụ gì, độ tuổi nào, trình độ ra sao, con người luôn mong ước đời mình, gia đình mình được an bình.
    Thế nhưng, những thứ an bình mà con người tìm kiếm nơi trần gian, đó chỉ là an bình tạm thời và tương đối. Rất nhiều người lầm tưởng rằng cứ có đầy đủ các phương tiện vật chất, nắm giữ nhiều tài sản, thì có bình an. Thực tế cho thấy chẳng đúng.

VẾT NỨT....




Hình minh họa từ Internet
  Tôi được nghe kể một câu chuyện rằng:

      “Ngày xưa, có người tiều phu dùng hai cái chậu lớn để gánh nước. Theo thời gian, một trong hai cái chậu bị nứt, vì vậy khi gánh nước từ giếng về thì chỉ còn một nửa.Cái chậu còn nguyên rất tự hào về sự hoàn hảo của mình, còn cái chậu nứt luôn bị cắn rứt và xấu hổ vì không hoàn thành nhiệm vụ. Một ngày nọ cái chậu nứt nói với người chủ rằng:
        - Tôi thật xấu hổ về mình vì không hoàn thành được trách nhiệm của mình. Tôi muốn xin lỗi ông!
       - Ngươi xấu hổ về chuyện gì? Người chủ hỏi lại.
       - Cái chậu nứt thưa: Chỉ vì lỗi của tôi mà ông không nhận được đầy đủ những gì xứng đáng với công sức của ông.
      - Không đâu, khi đi về ngươi hãy chú ý đến những luống hoa bên vệ đường. Người chủ từ tốn trả lời.
       Quả thật, dọc theo vệ đường là những luống hoa khoe màu sắc rực rỡ. Cái chậu nứt cảm thấy vui vẻ phần nào, nhưng rồi về đến nhà nó vẫn chỉ còn một nửa nước nên lại ray rứt:
       - Tôi xin lỗi ông…
      - Người chủ ôn tồn bảo rằng: Ngươi không chú ý rằng hoa chỉ mọc bên này đường, phía của ngươi thôi sao? Ta đã biết được vết nứt của ngươi và đã tận dụng nó. Ta gieo những hạt giống hoa bên vệ đường phía bên ngươi và trong những năm qua ngươi đã tưới cho chúng. Ta hái những cánh hoa đó để trang hoàng căn nhà. Nếu không có ngươi, nhà ta sẽ không ấm cúng và duyên dáng như thế này đâu.