Cô đơn
là gì? Đây là một câu hỏi làm đau đáu biết bao người, nó cứ mênh mang như một vực
thẳm trong lòng người, nhưng cũng có muôn vàn cách hiểu khác nhau về cô đơn và
có nhiều loại cô đơn trong lòng mỗi người.
Có nhiều
học giả đưa ra nhiều định nghĩa về cô đơn, nhưng có thể chung quy lại như sau:
“Cô đơn là cho đi mà không có người nhận, là muốn nhận mà chẳng có ai cho. Cô
đơn là chờ đợi, mà cái mình chờ đợi chẳng bao giờ đến. Như hai bờ sông nhìn
nhau mà vẫn nghìn trùng cách xa bởi dòng sông, nên cô đơn là gần nhau mà vẫn
cách biệt. Không phải cách biệt của không gian mà là cách biệt của cõi lòng”.
Cô đơn
không phải là cách biệt bên ngoài, nhưng là cách biệt trong chính lòng người.
Càng gần nhau mà vẫn cách biệt thì nỗi cô đơn càng cay nghiệt. Đã cay nghiệt mà
phải gần nhau thì lại càng cô đơn hơn nữa. Người ta có thể cô đơn vì không đến
được với người khác, và vì người khác không muốn đến với mình. Cô đơn nào thì
cũng là một hải đảo. Nhưng nỗi cô đơn bị người khác hờ hững thì cay đắng hơn.
Cho đi phần đời của mình mà không được đáp trả nên mới xót xa khôn tả và cay
đắng khôn vơi.