Hạt giống tâm hồn

Đợi chờ yêu thương trên cây Thánh giá - Đợi xóa sân si dưới bóng Bồ đề
MrCosVn's Blog
Hiển thị các bài đăng có nhãn Hạt giống tâm hồn. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Hạt giống tâm hồn. Hiển thị tất cả bài đăng

NGỌN NẾN KHÔNG CHÁY

Suy tư mỗi ngày:


   Nhà thơ nổi tiếng người Nga Gamzatovich Gamzatov có câu nói nổi tiếng: "Nếu bạn bắn vào quá khứ bằng súng lục, thì tương lai sẽ bắn vào bạn bằng đại bác". Hãy từ bỏ nỗi đau của quá khứ để cuộc sống tươi đẹp hơn, bạn không thể nào sống mãi với quá khứ để rồi ảnh hưởng đến những người xung quanh. Trong câu chuyện "Ngọn nến không cháy", nỗi buồn của người cha vì mất con vô tình làm cho cô bé không thể lên thiên đàng vì nước mắt quá thương con của ông.
   Trong thành phố nọ có hai cha con sống với nhau rất vui vẻ, hạnh phúc. Một hôm, đứa bé gái chẳng may mắc một căn bịnh hiểm nghèo và ra đi mãi mãi. Người cha quá đau khổ, tuyệt vọng, quay lưng lại với tất cả mọi người. Ông chẳng thiết tha gì với cuộc sống nữa. Ông tự nhốt mình trong phòng và khóc mãi.
    Một hôm, người cha ngủ thiếp đi và ông mơ thấy một giấc mơ kỳ lạ. Trong giấc mơ, ông gặp một đoàn người rước đèn. Tất cả ngọn đèn đều lung linh toả sáng, trừ ngọn đèn của đứa bé cuối. Đứa bé ấy cầm một ngọn nến không được thắp sáng. Nhìn kỹ hơn, ông nhận ra đứa bé ấy chính là đứa con gái bé bỏng của mình.
    Ông tiến lại gần và hỏi con rằng: "Tại sao nến của con lại không cháy?" Bé gái đáp rằng: "Con đã cố lắm nhưng không được cha à! Mỗi lần con thắp lên ngọn nến thì những giọt nước mắt của cha lại dập tắt hết ngọn nến của con".

    Đến đó thì người cha choàng tỉnh. Từ đó, ông lấy lại thăng bằng, lại sống vui vẻ, giúp đỡ mọi người xung quanh bởi ông không muốn những giọt nước mắt của ông lại dập tắt ngọn nến hy vọng của con ông.
   Nước mắt chỉ có thể xoa dịu phần nào chứ không thể làm tan biến hoàn toàn nỗi mất mát lớn lao. Hãy cứ khóc khi bạn cần, nhưng hãy đứng lên vững vàng bạn nhé! Bởi ngoài kia, đâu đó, ở một nơi nào đó, người thân của bạn đang nhìn bạn mỉm cười.
     Người đứng đầu, đôi khi phải đứng vững mà run, thì người dưới mới bớt khủng hoảng, thoái thác.
    Con cái biết dựa vào đâu nếu không phải là cha mẹ. Niềm tin cậy của chúng không thể là người ngoài.
     Con cái sẽ nghe từng câu, nhìn từng cử chỉ và việc làm của cha mẹ để tin, nghe và theo.
      Con cái sẽ dựa vào bức tường vững chắc là cha mẹ mà sống an vui, nên chúng sẽ hoang mang, sợ hãi, thất vọng khi thấy cha mẹ không còn cứng rắn nữa.
     Con cái sẽ bị gục ngã nặng nề gấp nhiều lần, nếu thấy cha mẹ bị suy sụp tinh thần.
     Con cái dựa vào hướng dẫn của cha mẹ để nhìn đến một tương lai tươi sáng, dù khó khăn mấy cũng cố vượt qua. Nếu cha mẹ khi gặp đau thương mà bỏ cuộc thì chúng mất hết sức sống, nghị lực và hy vọng để chiến thắng bản thân cũng như nghịch cảnh.
     Con người có thể mất mọi sự, nhưng hy vọng thì không thể đánh mất. Vì hy vọng là tia sáng cuối cùng còn lại để con người cố trườn mình qua vũng lầy cuộc đời. Và tin rằng ngày mai tốt hơn, sau cơn mưa trời lại sáng, sông có khúc người có lúc...
      Mong sao mọi bậc phụ huynh luôn là chỗ dựa an toàn nhất của con cái, để tinh thần, tâm trí, lương tâm và lòng đạo đức, lòng hiếu thảo của chúng luôn được phát triển mạnh mẽ.
      Ước rằng, mỗi cha mẹ luôn chỉ cho con cái thấy được ý nghĩa cuộc đời, và giúp chúng đạt được lý tưởng chúng. Nguyện xin mỗi cha mẹ giúp cho con cái biết cách để sống, sống tốt, sống có ích, để trở thành người của kiến tạo hoà bình và yêu thương, tha thứ và nhân từ...

(Sưu tầm)

Cuộc sống và chọn lựa

Cuộc sống thật công bằng vì nó luôn cho chúng ta nhiều sự lựa chọn:
Tình yêu hoặc hận thù.
Thương hoặc gét.
Hạnh phúc hoặc đau khổ.
Vui hoặc buồn.
Cười hoặc khóc.
Cho hoặc nhận.
Theo đuổi hoặc từ bỏ.
Tin tưởng hoặc nghi ngờ.
Phải hoặc trái.
Trắng hoặc đen.
........
     Giả sử tay trái của bạn đang cầm một vật chuẩn bị rớt khỏi tay, còn tay phải của bạn thì đang với lấy một đồ vật ở tít trên cao, nơi mà chắc chắn rằng bạn chẳng bao giờ với tới thì bạn sẽ quyết định ra sao? Bạn vẫn sẽ cố với lấy cái ở trên cao mặc cho cái bạn đang cầm giữ sắp rớt. Hay bạn sẽ từ bỏ cái kia và dùng hai tay nắm chặt lấy cái sắp rớt khỏi tay bạn? Trong cuộc sống có những thứ không thể có sự chọn lựa vẹn toàn. Tại sao cứ phải tập trung vào những sự việc ngoài tầm kiểm soát của bạn mà quên đi rằng vẫn còn rất nhiều việc mà bạn có thể làm cho thế giới này? Tất cả đều phụ thuộc vào sự lựa chọn của bạn.
     Mỗi khi chúng ta đi trên những con đường riêng mình, thì điều quan trọng là hãy tập trung vào con đường mình đi hơn là cố gắng đi theo con đường của người khác.
      Có những lựa chọn là đúng cũng có những lựa chọn là sai. Nhưng đúng hay sai không thành vấn đề, điều quan trọng là bạn phải lựa chọn. Bởi vì nếu bạn không lựa chọn thì sẽ không thể xuất hiện những lựa chọn tiếp theo. Nếu bạn có sự lựa chọn đúng đắn thì sẽ mang lại thành công, hạnh phúc cho bạn; nhưng giả sử bạn đã lựa chọn sai, cuộc sống sẽ cho bạn sự lựa chọn mới, bạn phải vững tâm và biết cách chọn lựa cho đúng đắn hoặc tiếp chọn lựa sai lầm.
    Nếu bạn chọn cái thứ nhất thì tôi cam đoan rằng bạn khá thông minh và tỉnh táo để không chọn sai lần nữa phải không? Còn nếu chọn cái thứ hai thì... bạn lại tiếp tục sai lầm và lại tiếp tục chọn lựa. Bạn thấy đấy, cuộc sống là sự chọn lựa. Được hay không được là tuỳ nơi bạn. Có thể chính bạn sẽ thực hiện việc chọn lựa hay người khác sẽ chọn lựa cho bạn, nhưng có một điều bạn phải luôn luôn ghi nhớ: Đó chính là bạn phải có sự lựa chọn: cái này hoặc cái kia.
     Tôi cũng đang trong tình thế phải lựa chọn, đó là lựa chọn con đường cho riêng mình, con đường đó tôi chưa hề đi qua, chưa biết mình sẽ gặp phải rủi ro gì. Nhưng, nếu cứ mãi phân vân, không có một quyết định cuối cùng thì rốt cuộc tôi chẳng làm được gì cả.
      Chúc bạn luôn chọn lựa đúng để thành công!!!
Pet.

Cuộc sống thật đơn giản




    1. Một người đi tìm việc làm, đi trên hành lang thuận tay nhặt mấy tờ giấy rác dưới đất và bỏ vào thùng.
   Vị phụ trách tuyển người vô tình nhìn thấy, thế là anh được nhận vào làm việc.

    Hóa ra để được tưởng thưởng thật là đơn giản, chỉ cần tập tành thói quen tốt là được.

    2. Có một cậu bé tập việc trong tiệm sửa xe, một người khách đem đến chiếc xe đạp hư, cậu bé không những sửa xe, lại lau chùi xe đẹp như mới, bạn bè cười nhạo cậu đã làm một việc thừa.
     Hai ngày sau, khách đến lấy xe đạp, liền đón cậu về làm việc trong hãng của ông ta.

     Hóa ra để thành công cũng đơn giản, hãy chứng tỏ mình thích làm nhiều hơn điều phải làm.

     3. Một đứa bé nói với mẹ: “Mẹ, hôm nay mẹ rất đẹp.”
      Bà mẹ hỏi : “Tại sao ?”
      Bé trả lời: “Bởi vì hôm nay mẹ không nổi giận.”

      Hóa ra sắc đẹp trong mắt người khác cũng đơn giản, chỉ cần không nổi giận là được.

      4. Có ông chủ bắt con trai làm việc vất vả ngoài đồng.
      Bạn bè nói với ông ta: “Ông không cần phải bắt con trai khó nhọc như thế, giống cây này tự nhiên cũng phát triển.”
      Ông chủ nói: “ Tôi dạy dỗ con cái chứ đâu phải tôi chăm cây công nghiệp.”

     Hóa ra răn dạy con cái rất đơn giản, để chúng nó chịu khổ chút xíu là có thể được.
 
      5. Một huấn luyện viên quần vợt nói với học sinh: “Làm thế nào tìm được quả bóng rơi vào đám cỏ?”
      Một người nói: “Bắt đầu tìm từ trung tâm đám cỏ.”
      Người khác nói: “Bắt đầu tìm từ nơi chỗ trũng nhất.”
      Kẻ khác lại nói : “Bắt đầu tìm từ điểm cao nhất.”
      Đáp án huấn luyện viên đưa ra là: “Làm từng bước, từ đám cỏ đầu này đến đầu kia.”

      Hóa ra phương pháp để tìm thành công thật đơn giản, từ số 1 đến số 10 không nhảy vọt là có thể được.
                                         
      6. Có một cửa hàng đèn thường sáng trưng, có người hỏi: “Tiệm của anh dùng loại đèn nào vậy, dùng rất bền.”
       Chủ cửa hàng nói: “Đèn bị hư hoài đấy chứ, nhưng tôi thay ngay khi nó bị hư thôi.”

       Hóa ra để duy trì ánh sáng thật đơn giản, chỉ cần dám thay đổi thôi.

       7. Con nhái ở bên ruộng nói với con nhái ở bên vệ đường: “Anh ở đây quá nguy hiểm, dọn qua chỗ tôi mà ở.”
       Con nhái ở bên đường trả lời: “Tôi quen rồi, dọn nhà làm chi cho vất vả.”
       Mấy ngày sau nhái ở bên ruộng đi thăm nhái bên đường, nó đã bị xe cán chết, xác nằm bẹp dí.

       Hóa ra phương pháp an toàn thật đơn giản, tránh xa lười biếng thì có thể được.

       8. Có một con gà nhỏ khi phá vỏ trứng để chui ra, thấy con rùa đi ngang gánh chiếc mu nặng nề.
      Con gà nhỏ quyết định rời bỏ cái vỏ trứng.

       Hóa ra muốn thoát ly gánh nặng thật đơn giản, dẹp bỏ cố chấp thành kiến là có thể được.
                           
       9. Có mấy em bé rất muốn làm thiên thần, thượng đế cho chúng mỗi đứa một chân đèn, và dặn lau chùi chúng cho thật bóng sáng.  Một hai ngày trôi qua thượng đế không đến, tất cả các bé đều bỏ cuộc. Chỉ có một em bé vẫn lau chùi chân đèn sáng bóng dù cho thượng đế không đến, dù mọi người chê nó dại, kết quả chỉ có em được trở thành thiên thần.

      Hóa ra làm thiên thần thật đơn giản, chỉ cần đem tấm lòng thật thà ra làm là được.

      10. Một thanh niên đến xin làm môn đệ một vị thần. Bỗng có con trâu nghé chui lên từ vũng lầy, toàn thân lấm đầy bùn dơ bẩn. Vị thần nói : “Con tắm rửa cho nó dùm ta.” Cậu kinh ngạc : “Con đi học chứ đâu đi chăn trâu ?” Vị thần nói : “Con không chăm chỉ vâng lời, thì làm môn đệ của ta thế nào được.”

       Hóa ra biến thành thần thật đơn giản, chỉ cần đem lòng thành thật ra thì có thể được.”
 
      11. Có một đoàn người đãi vàng đi trong sa mạc, ai nấy bước đi nặng nhọc, chỉ có một người bước đi cách vui vẻ, người khác hỏi: “Làm sao anh có thể vui vẻ được chứ ?” Người ấy trả lời: “Bởi vì tôi mang đồ rất ít.”

      Hóa ra vui vẻ thật đơn giản, thiếu chút ít thì có thể được.

     12. Màu sắc của cuộc sống ở đâu ?
     Buổi sáng thức dậy, màu sắc ánh sáng trên mặt, đón tiếp tương lai bằng vẻ mặt tươi cười rạng rỡ.
     Đến buổi trưa, màu sắc ánh sáng trên eo lưng, thẳng lưng để sống hiện tại.
     Đến buổi tối, ánh sáng màu sắc trên chân, chân đạp đất làm tốt chính mình.

    Hóa ra cuộc sống cũng rất đơn giản, chỉ cần có thể hiểu được “trân quý, biết đủ, cám ơn”, thì anh có đầy đủ màu sắc của cuộc sống.

    Chúc Bạn luôn nhìn mọi sự thật giản đơn.

Tri ân tình Cha, tình Mẹ



    Đây là một câu chuyện có thật về sự hy sinh của một người mẹ trong trận động đất kinh hoàng ở Nhật Bản. Sau khi trận động đất đã qua đi, khi các nhân viên cứu hộ đến thu dọn ngôi nhà của một người phụ nữ trẻ, họ nhìn thấy thân thể cô ấy qua các vết nứt. Nhưng cách tạo hình cơ thể của cô có gì đó rất lạ, tựa như một người đang quỳ gối cầu nguyện, cơ thể nghiêng về phía trước, và có một vật gì đó được hai tay của cô đỡ lấy. Ngôi nhà bị sụp và đổ ập lên lưng và đầu cô.
    Người đội trưởng đội cứu hộ đã rất khó khăn khi luồn tay mình qua khoảng cách hẹp trên tường để chạm tới cơ thể của người phụ nữ. Anh ấy đã hy vọng rằng người phụ nữ này có thể vẫn còn sống. Nhưng, cơ thể lạnh và cứng của cô nói với anh rằng, cô ấy chắc chắn đã qua đời.
    Đội cứu hộ rời khỏi ngôi nhà và tìm kiếm tại những toà nhà sụp đổ khác. Nhưng không hiểu sao, người đội trưởng dường như bị một lực hút kéo trở lại căn nhà sụp đổ của người phụ nữ đã chết. Một lần nữa, anh quỳ xuống, và lần tìm qua những khe nứt hẹp một chút không gian dưới cơ thể đã chết. Rồi đột nhiên, anh hét lên đầy phấn chấn: “Một đứa bé!!! Có một đứa bé!”.
   Cả đội cùng nhau cẩn thận bỏ từng cái cọc trong đống đổ nát xung quanh xác người phụ nữ. Có một bé trai 3 tháng tuổi được bọc trong một tấm chăn hoa ngay bên dưới xác người mẹ. Người phụ nữ rõ ràng đã thực hiện một hành động hy sinh cuối cùng để cứu con trai mình. Khi ngôi nhà của cô rơi xuống, cô đã dùng cơ thể của mình để làm tấm chắn bảo vệ con trai mình. Cậu bé vẫn ngủ một cách yên bình khi đội trưởng đội cứu hộ nhấc bé lên.
    Bác sĩ đã nhanh chóng kiểm tra sức khoẻ cậu bé. Sau khi ông mở tấm chăn, ông nhìn thấy một chiếc điện thoại di động bên trong. Có một tin nhắn văn bản trên màn hình, nói rằng, “Nếu con có thể sống sót, con phải nhớ rằng mẹ rất yêu con”...
     Chiếc điện thoại này đã đi từ bàn tay này đến bàn tay khác và qua bàn tay khác... Tất cả những người đọc tin nhắn đều đã khóc. “Nếu con có thể sống sót, con phải nhớ rằng... mẹ rất yêu con...”.
   Tháng 11 lại về đem lại cho chúng ta một chút tâm tình tri ân tình cha, tình mẹ. Một tình yêu bao la như trời bể mà cha ông ta vẫn nói rằng:
Công cha đức mẹ cao dày
Cưu mang trứng nước những ngày còn thơ
Nuôi con khó nhọc đến giờ
Trưởng thành con phải biết thờ song thân
”.
“Biết thờ song thân”, thờ trong khi sống, thờ sau khi chết, thờ thế nào cho phải đạo làm con, cho xứng đáng phần nào công lao tảo tần nuôi con của mẹ:
Nuôi con buôn tảo bán tần
Chỉ mong con lớn nên thân với đời
Những khi trái nắng trở trời
Con đau làm mẹ đứng ngồi không yên
Trọn đời vất vả triền miên,
Chạy lo bát gạo đồng tiền nuôi con
”.

Thế nên, nếu so sánh công đức của cha mẹ như non cao cũng chưa xứng đáng. Tình cha tình mẹ còn vượt xa không gian và thời gian. Có thể nói tình cha tình mẹ mãi không già luôn tươi trẻ trong cuộc đời của con. Cha mẹ có thể không để lại cho con gia tài lớn lao hay những công trình vĩ đại nhưng cha mẹ luôn để lại cho con một tình yêu thương vô ngần dành cho con. Vì thế mà có ai đó nói rằng:
Đi khắp thế gian không ai tốt bằng Mẹ.
Gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng Cha.
   Tình cha mẹ thương con là một tình yêu không biên giới. Một tình yêu vượt qua mọi toan tính vật chất để có thể bảo vệ che chở đời con. Đó là một tình yêu to lớn đầy hy sinh cho đàn con khôn lớn:
Mây trời lòng lộng không phủ kín công Cha.
Tần tảo xóm hôm Mẹ nuôi con khôn lớn.
     Lá cây trong rừng dẫu nhiều cũng không thể sánh bằng công ơn của cha mẹ. Sao trên trời thật khó đếm, nhưng công ơn của cha mẹ lại càng khó đếm hơn những vì sao:
Ðố ai đếm được lá rừng,
Ðố ai đếm được mấy từng trời cao
Ðố ai đếm được những vì sao,
Ðố ai đếm được công lao mẫu từ
”.
     Chín tháng cưu mang, ba năm bú mớm, sinh lực hao mòn, nặng nhọc gánh chịu, làm sao ta có thể quên được tình mẹ bao la như biển cả ấy:
Nhớ ơn chín chữ cù lau
Ba năm nhủ bộ biết bao nhiêu tình
”.
     Tình ở đây là tình mẹ thương con. Tình thương ấy thật bao la, bát ngát, nên mỗi khi mẹ cất tiếng ru con thì đời con thêm tươi sáng:
Ví dầu cầu ván đóng đinh,
Cầu tre lắc lẻo gập ghềnh khó đi.
Khó đi mẹ dắt con đi,
Con đi trường học mẹ đi trường đời
”.
     Vậy, đổi lại sự hy sinh của tình cha tình mẹ, các ngài cần gì nơi chúng ta? Chắc chắc không phải là tiền bạc, vì tiền bạc các ngài dành dụm để trao lại cho chúng ta. Chắc chắc đó không phải là danh vọng, vì tuổi già chẳng còn ham muốn những tham sân si của dòng đời. Các ngài cần tình yêu của chúng ta qua sự chăm sóc, thăm nom của chúng ta khi các ngài còn sống. Và khi các ngài đã qua đời, đó chính là lời cầu nguyện của chúng ta dành cho các ngài.
      Người phụ nữ Nhật trước khi chết chỉ để lại một thông điệp cho con chính là: “Con phải nhớ rằng mẹ rất yêu con”... Đó chính là thông điệp của tất cả các đấng sinh thành kẻ còn sống cũng như người đã qua đời đang nói trong con tim mỗi người chúng ta. Chúng ta được sinh ra trong tình cha tình mẹ, được lớn lên trong tình thương đó và tình thương đó mãi mãi theo chúng ta trong suốt hành trình cuộc đời. Đó cũng là bổn phận mà chúng ta phải báo hiếu qua hai chữ yêu thương. Yêu thương thể hiện của lòng thảo kính vâng phục các ngài. Yêu thương thể hiện qua chữ hiếu luôn phụng dưỡng cha mẹ lúc tuổi già. Yêu thương thể hiện qua lời cầu nguyện ngày đêm dành cho những người đã qua đời.
    Ước gì mỗi người chúng ta từng được cưu mang trong tình yêu của cha mẹ thì hãy sống sao cho tròn chữ hiếu. Hãy biết tận dụng tháng 11 để tích luỹ ơn ích thiêng liêng mà cầu nguyện cho các ngài. Hãy làm việc bác ái, hy sinh và cầu nguyện giúp các ngài vượt qua cuộc thử thách trước toà phán xét của Thiên Chúa. Ước gì những hy sinh và lời cầu nguyện chân thành của chúng ta là lễ vật đẹp nhất để dâng về Thiên Chúa và dâng kính tổ tiên. Amen.
Lm.Jos Tạ Duy Tuyền

Viết trong ngày giỗ Bố

    Thấm thoắt thế mà đã lại tới ngày giỗ Bố (ngày 8 tháng 12). Vậy là, lại lùi xa thêm một năm nữa, ngày bố xa chúng con. Năm nay đã là 15 năm chúng con không còn bố ở trên đời. 15 năm trôi qua mà sao vết thương trong lòng con, từ một đưa con trai mới lớn, giờ đã là người đàn ông trưởng thành, đã là trụ cột của một gia đình rồi, mà vẫn chưa nguôi ngoai, vẫn đau lắm, nhớ lắm khi nghĩ đến bố.
   Ngày bố mất cũng là ngày Giáo hội mừng trọng thể lễ Đức Mẹ Vô nhiễm nguyên tội, thật là một sự trùng hợp ý nghĩa. Ngày đó con mới bước chân vào học Đại học, khi bố ốm con không thể chăm sóc, lúc bố hấp hối và trút hơi thở cuối cùng con cũng không thể có mặt để gặp bố, và bố kịp nhìn mặt con. Khi con về tới nhà thì bố đã ra đi vĩnh viễn rồi….
   Năm đầu tiên, sát ngày giỗ bố, trời trút cơn mưa to do ảnh hưởng của bão. Chiều muộn, con mới từ Đức Thọ (Hà Tĩnh) về nhà do phải đi thực tập cùng nhà trường. Ngồi trên xe suốt chặng đường dằng dặc ấy, nhớ lại ngày tiễn biệt bố mà lòng con nghẹn lại. Lòng lại thầm ước, giá như giây phút sinh ly tử biệt ấy, con có mặt bên bố….  Con rất thương bố, vì bố đã phải gồng mình chống chỏi với bệnh tật suốt 17 năm ròng, mà không một lời than phiền, chỉ ưu tư và lo lắng cho hai anh em chúng con. Nhà mình chỉ còn mẹ, con và em gái thôi, ít người nên hiu quảnh lắm, nhưng bây giờ gia đình mình đã có thêm hai nữ tu là em kết nghĩa của con đang phục vụ ở các dòng tu, nên ấm cúng lắm bố à. Từ ngày bố mất, gia đình mình đã khó khăn, lại túng quẫn hơn. Nhưng bố ơi, con cảm nghiệm ra rằng, Chúa không lấy đi của ai tất cả. Suốt mấy năm con học Đại học, không có bố bên cạnh, nhưng con đã gặp được những người bạn tốt của bố, những người đó đã nhiệt tâm giúp đỡ và dìu dắt con lên người. Bố ơi, bây giờ gia đình mình cũng đã khá hơn rồi, con đã xây nhà mới, nhưng ngôi nhà gắn với cuộc đời bố con vẫn lưu giữ lại; hai đứa cháu nội, ba đứa cháu ngoại của bố vẫn thường hỏi về bố đó. 
   Không biết bao nhiêu đêm rồi, con không ngủ được vì nhớ đến bố. Có nhiều đêm con làm việc khuya, bố cũng thao thức với con. Vẳng trong tâm hồn con là tiếng nói của bố. Bố nói rằng, công việc của con vất vả lắm, lại bị nhiều người suy diễn và hiểu lầm, con phải can đảm và vững bước, đừng đánh mất niềm tin, thời gian sẽ giúp con và bằng chính cuộc sống của mình con phải làm cho nhiều người hiểu và chia sẻ. Biết bao đêm con suy tư, biết bao khó nhọc, biết bao hiểu lầm, biết bao ganh ghét của người đời, con không biết chia sẻ cùng ai, con muốn tâm sự cùng bố, vậy mà, đêm thì thăm thẳm, bố đi xa rồi, biết còn ai chia sẻ cùng con nữa bố ơi.
    Sáng ngày 06 tháng 12 này, Cha xứ và Cha quê hương sẽ dâng thánh lễ tượng niệm 15 năm ngày bố đi xa. Nhiều người bạn của bố gọi điện thoại nhờ con thắp dùm nhang cho bố. Và những món quà nhỏ của những người bạn bè con. Có người ở gần, có những người ở rất xa. Có người bố biết. Có cả những người bố chưa từng gặp. Con thấy ấm lòng. Và con biết bố cũng vui. Vì cuộc sống vẫn còn những điều ân nghĩa, vẫn còn những điều để hi vọng, phải không bố...
    Vì lòng nhân từ và công nghiệp của Đức Kitô phục sinh, nguyện xin Chúa thương ban cho linh hồn bố được an vui trên nước Thiên đàng cùng Chúa và các thần thánh.
                                                                           
Cẩm Trường, ngày 04/12/2012.
Con: Pet. Minh Chính