Chúng ta
cùng suy ngẫm câu chuyện của Trang Tử, chuyện kể rằng:
Có một đạo sĩ nổi tiếng thần thông, trong một lần ngao du sơn thuỷ,
thấy một phụ nữ đang quỳ bên một ngôi mộ mới, vừa khóc vừa quạt. Lấy làm lạ,
đạo sĩ kia mới đến hỏi sự tình. Mới hay rằng, người dưới mộ là người chồng vừa
khuất của thiếu phụ.
Ngán thay,
trước khi chết có trăng trối lại rằng đến khi mộ khô thì người vợ trẻ hãy tái
giá. Người thiếu phụ vì thế mới ở đây, quạt cho mộ nhanh khô. Người đạo sĩ động
lòng, mới hoá phép giúp cho thiếu phụ, ngôi mộ thoắt cái đã khô như những ngôi
mộ cũ. Người thiếu phụ vui vẻ cảm ơn đạo sĩ để về nhà, nơi người tình mới của
mình mong đợi.
Người đạo
sĩ về nhà, đem chuyện kể với vợ của mình. Vợ của đạo sĩ chê cười người đàn bà
kia thật bạc tình. Được một thời gian, bỗng dưng người đạo sĩ mắc phải bạo
bệnh, liệt giường và tạ thế. Trước khi nhắm mắt mới trăng trối lại rằng hãy giữ
quan tài đủ 7 x 7 = 49 ngày rồi hãy an táng. Người vợ khóc vâng lời.
Một ngày
kia, có một người xưng là học trò đến xin ở lại chịu tang người đạo sĩ. Dung
mạo người học trò thật khôi ngô tuấn tú. Thế rồi, chỉ 3 ngày sau, người vợ đạo
sĩ đã ăn nằm với người học trò.