![]() |
Hình minh họa từ Internet |
Khi ly hôn
một trong những vấn đề mà các cặp vợ chồng thường xuyên tranh chấp là giành
quyền nuôi con. Luật Hôn nhân gia đình năm 2000 có
những điều khoản cụ thể quy định về quyền nuôi con của người vợ hoặc người
chồng sau khi ly hôn. Trên thực tế, các vụ án ly hôn thì tranh chấp quyền
nuôi con luôn căng thẳng, đôi khi ‘quyết liệt’ hơn tranh giành tài
sản. Lúc đó, các đương sự thường nhờ cậy đến luật sư là những chuyên gia
pháp luật – tư vấn hoặc “tranh giành” quyền nuôi con cho mình.
Về
nguyên tắc, việc ai là người nuôi con sau khi ly hôn có thể được các bên đương
sự (vợ, chồng) tự thỏa thuận với nhau và được tòa án ghi nhận trong bản án. Sau
khi ly hôn, vợ, chồng vẫn có nghĩa vụ chăm sóc, nuôi dưỡng, giáo dục con khi
chưa thành niên (dưới 18 tuổi) hoặc đã thành niên nhưng bị tàn tật, mất năng
lực hành vi dân sự, hoặc không có khả năng lao động và không có tài sản để tự
nuôi mình. Người không trực tiếp nuôi con có nghĩa vụ cấp dưỡng (mức cấp dưỡng
tùy theo điều kiện kinh tế hoặc theo thỏa thuận) để người kia chăm sóc, nuôi
dưỡng đến khi trưởng thành.